Em chẳng nên bắt đầu


Ảnh: Internet
Em cứ đợi chờ một mùa xuân ươm mầm xanh tỏa bóng mát cho những triền hy vọng mới. Rồi một ngày người đến, không phải bằng dáng vẻ hào nhoáng, không phải bằng kiến thức uyên bác, cũng không phải bằng những hành động, cử chỉ chiều chuộng, yêu thương em. Ở anh có một thứ gì đó cứ từ từ thấm vào tâm trí em, cuốn hút em bằng những điều rất mộc mạc, đời thường. Và em cảm nhận được một cái gì đó rất thực, rất đáng được trân trọng đằng sau những điều tưởng chừng như tầm thường, đơn giản ấy. Để rồi em cứ khù khờ, ngại ngần theo những bước chân anh Đi về đâu anh nhỉ? Tới nơi nào, tới khi nào thì anh quay lại nhìn em? Quả thật em không dám tin vào những xúc cảm mình đang trải qua, em không hiểu được mình và không hiểu được tại sao anh lại có sức cuốn hút em đến thế. Tuy nhiên điều này duy trì được bao lâu và sẽ diễn tiến như thế nào? Em băn khoăn quá! Giữa chúng ta dường như không có một chút manh mối gì để đi đến đoạn kết của câu chuyện có hậu. Chiều nay, SG trở mình đón những cơn mưa đầu hạ. Lòng em chợt cảm thấy buồn… Có một điều gì đó đang níu bước chân em lại phía sau anh Thực ra em cũng hiểu đó là điều gì... Nhưng có những điều nhiều khi khiến con người ta không thể suy nghĩ khác được, làm khác được. Vậy là tối nay cơn mưa đầu tiên cũng đã đổ xuống mát ngọt, êm dịu nhưng dường như chưa đủ thấm ướt trái tim em. Có lẽ em chẳng nên bắt đầu… Thôi thì em cứ chờ… !
YÊN VŨ, 26.3.2010

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Trông hoa, nhớ người :)

Điều em muốn