Vườn Phố


Ảnh: Internet
Rất ít những khoảng xanh còn sót lại gợi nhớ sắc màu êm ả, bình yên.
Vườn phố một ngày hè với sắc xanh trải dài bất tận, với hương cỏ mật nồng nàn gợi nhớ cánh đồng quê yêu thương - nơi chứa đựng tuổi thơ em hồn nhiên, trong trẻo.
Em hay ra vườn phố trong những buổi chiều mùa hạ. Nơi em gặp lại một miền quê yên bình hằn sâu trong ký ức.
Và gió hát, cánh diều bay, những giấc mơ gửi vào câu thơ đón chiều về mượt mà như cỏ ngọt.
J bảo em: Khi nào có người yêu thì nên đưa ra vườn phố hóng gió, nơi ấy không khí trong lành và hương cỏ mật thì ngọt ngào, nồng nàn không chịu nổi, đặc biệt vào buổi tối.
Em cười ngoác miệng ra: Bao giờ cho đến bao giờ… người yêu em chắc không phải là người lãng mạn. Rồi sẽ một ngày em xa vườn phố, xa những con đường một thời em đi. Em sẽ nhớ…!
Yên Vũ, SG.2009

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc