Người đàn bà hát
Tiếng hát ru chơi vơi trong gió lộng
Chiều mùa đông mây xám vắt ngang trời
Khói lam chiều nhung nhớ khôn nguôi
Đôi mắt người đàn bà không ngủ
Vạt cúc đắng bên chiều héo rủ
Bóng người đàn bà mỏng tang
Đổ dài xuống dòng sông sắc màu tê tái
Con cò lạc soi bóng mình mê mải
Màu tháng năm xơ xác thân gầy
Người đàn bà không ngủ
Hát ru cuộc đời mình bằng câu hát ru con
Đặc quánh nỗi buồn
Bóng cò vỗ cánh chao nghiêng
Trời lại mưa, nhớ tới bóng dáng những người đàn bà lam lũ. Chép lại những dòng cũ viết trong một ngày đi qua cầu nhìn thấy khói bay lên từ một con thuyền nhỏ trên sông. Thật hiếm hoi mới lại được nhìn thấy khói lam chiều gắn với bóng dáng những người đàn bà lam lũ.
Yên Vũ, 29.5.09
Nhận xét
Đăng nhận xét