Lỡ...


Trời lặng gió, nắng lên ánh chút môi hồng. Những vầng mây nhẹ bay về miền viễn xứ. Mùa theo nắng quay về thắp lửa trái tim em. Tháng năm bắt đầu bằng cơn mưa khan lạc vào nỗi buồn thấu cảm. Xa rồi…!

Ảnh: Internet
Em lỡ gửi ngôi nhà băng vào khung trời đầy nắng…rơi tan những giọt buồn. Có tiếng cười nhẹ êm cuốn vào đêm khao khát…ánh trăng non.

Em lỡ quên những nỗi buồn xưa cũ, để tìm về hong nắng bến sông quen. Một vòng tay xiết chặt, dịu êm bên người nồng ấm…

Em lỡ đi tìm giữa những hư hao giai điệu ngọt của làn môi quen thuộc, để nhận về nụ hoa mùa yêu giữa chốn thiên đường.

Em lỡ về hẹn lại mùa thu anh Thanh sắc thời gian được phủ vây bằng sắc màu nhung nhớ. Chẳng thể thơ ơ chuyến xe tình yêu đang đỗ lại điểm cuối cùng.

Em lỡ đón chờ anh giữa miền yêu thương hẹn ước, để chẳng còn bao giờ lỡ một chuyến tàu đi.

Em lỡ…

Lỡ nhớ, lỡ thương… chút ánh sáng của niềm tin còn sót lại sau mưa.

Yên Vũ, 26.5.2009

(Trời nửa nọ nửa kia nên cơn hâm đến bất chợt)

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Cẩm chướng

Người đàn bà khóc