Cho em trốn vào nỗi nhớ của anh đi!


NYE,

Dạo này em không ngủ được, có lẽ tại thời tiết anh à! Cái nắng, cái nóng thật nhiều khi làm phiền con người ta ghê vậy đó.

Đêm qua, đã khoảng hơn 3 giờ sáng rồi mà em cũng không thể nào nhắm mắt được. Lỗi không phải tại em, tại thời tiết mà tại con chuột. Con chuột quỷ sứ từ đâu đến cứ làm ầm ĩ lên ở phía cửa sổ làm em sợ hết hồn. Em cứ tưởng kẻ trộm đang cưa song sắt hoặc giả có ma.

Nghĩ đến ma làm em tái mặt… Vì tiếng kêu này lớn lắm chắc không thể nào do chuột làm ra, nó bé xíu thế mà. Em rón rén mò xuống giường và bật công tắc điện. Tiếng kêu vẫn phát ra hăng hái, mạnh mẽ như thường.

Điều này cho thấy không phải ma làm, kinh nghiệm đọc Liêu Trai Chí Dị báo cho em biết thế. Còn kẻ trộm thì chắc là nó cũng chẳng nhòm ngó nhà em làm gì vì đâu có gì cho nó trộm.

Em đập vào tường đánh động xem có phải chuột không, nếu đúng nó sẽ cũng phải im hơi lặng tiếng ngay thôi. Nhưng mà tiếng kêu vẫn phát ra đều đặn. Đến nước này thì em cũng bó chân.

Em quay vào tắt điện và bình tĩnh leo lên giường nhưng mắt lại ráo rác nhìn ra hướng đó, cố trấn tĩnh lại tinh thần. Chắc là mèo… một con mèo quỷ quyệt nào đó cứ thích phá đám giấc ngủ của người khác đấy thôi.

Em cố nhắm mắt lại và cầu trời nhanh sáng. Tự hứa với lòng là mai sẽ đi ngủ sớm hơn, ngủ say sưa để đêm thanh vắng sẽ không phải nghe những tiếng động kỳ dị nữa.

Ảnh: Internet
Dạo này em sợ màu đen, nhìn cái nền blog màu đen thì cảm thấy con mắt mình tối lại, khó chịu lắm. Vậy là em thay đổi, thay đổi một cách kỳ dị và hơi bị đồng bóng. Nhưng mà nhìn vào những màu sắc vui tươi ấy em mới thấy đỡ ngán. Chắc hẳn anh sẽ cười em giống con kỳ nhông đổi màu ý nhỉ?

Dạo này em ăn uống thất thường, lúc thì bạn mời, lúc ăn vội một thứ gì cho đỡ đói. Ở một mình thật chẳng muốn nấu nướng làm gì. Mỗi thứ cứ nấu ra một tí rồi thì chỉ nhìn mà cũng thấy cô đơn tràn trề…

Thế rồi… em cứ kể lể những điều linh tinh này chỉ để nói với anh một lời duy nhất: “Hãy cho em trốn vào nỗi nhớ của anh đi… Em sẽ thật bình yên, hạnh phúc!”.

Yên Vũ, 25.4.09

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Cẩm chướng

Người đàn bà khóc