Lời của trái tim yêu


(Nhắn gửi NYE - Đến bao giờ... mình thấy nhớ thương nhau)


Người ta nói em không còn trẻ nữa
Mải mê gì chưa tính chuyện chồng con
Em cứ cười như thể nắng mùa đông
Hanh hao quá nên thành ra gắng gượng
Ai thèm yêu em - cô gái (sắp) lỡ thì

Đêm. Thành phố chìm sâu vào tĩnh lặng, sóng đánh vào mạn thuyền chao chát buồn tênh Đã có một thời em biết yêu anh, nghe hơi thở tim mình thổn thức, nỗi nhớ nhung da diết đếm tháng ngày... Tháng ngày mình yêu nhau:

- Đêm Sài Gòn lạnh...

- ... Hãy ngủ ngon trong vòng tay anh

Em từng chìm sâu vào giấc ngủ trong vòng tay ký ức ngọt ngào ấy. Thực ra đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ của nỗi nhớ được gửi đến nhau bằng những tin nhắn SMS ngọt ngào. Vì em và anh có lẽ cũng như bao cặp tình nhân khác đã, đang và sẽ cuốn mình vào tình yêu thời số, cuống cuồng yêu dẫu cách xa nhau cả ngàn, vạn dặm trường.

Chỉ thế thôi mà giấc ngủ ấy, giấc mơ ấy đã làm em quay quắt nhớ bao năm. Nhưng anh ơi, em sẽ đặt dấu chấm hết cho tình yêu ấy, tìm cho mình một sự thức tỉnh đón mặt trời và một ngày tươi mới.

Năm nay em 28 tuổi, con tim em giờ đã khác, sẽ không còn thuộc về anh nữa (Anh muốn như thế mà). Anh đã có một gia đình hạnh phúc, em thì vẫn cứ băn khoăn về miền hạnh phúc của chính mình Sự thay đổi của em có lẽ là khá muộn màng (Em đã bị người ta nói là dại khờ, ngốc nghếch biết bao lần) nhưng tình yêu vẫn luôn có những lý lẽ của riêng mình và con tim thì vẫn cần lắm những nhịp đập yêu thương.

***

Đêm. Tiếng côn trùng rả rích, có một cơn mưa buồn đang thao thức ngoài kia. Em nhớ đến Nemo, giờ này có lẽ Nemo đang ngủ, Nemo say. Không chủ định em gửi tin nhắn cho Nemo:

Sau cơn mơ chỉ còn bóng trăng tàn
Chẳng thể mang cơn mơ về lại cuối ngàn...
Lòng buồn lắm! Nemo mang đến cho em sự bình yên, nhưng...

Điện thoại nhấp nháy sáng, tin nhắn của Nemo:

Rồi ngày tháng xô cuộc đời trôi mãi...
Đến khi là mình bỗng thấy nhớ thương nhau!

Lòng em có những mênh mang...! Nemo có thể là VIP của em. Con tim em muốn nói lời yêu thương nhưng lý trí lại dè chừng đầy cảnh giác, băn khoăn em tự hỏi: Liệu rằng...

Nemo say, em biết thế. Chỉ có như thế Nemo mới nhắn cho em dòng chữ ấy. Trong tim Nemo đã có bóng hình người con gái khác, còn em...?

Một người bạn bảo em "đang hờ hững với mùa xuân". Nhưng bạn đâu biết em sợ sự thất bại. Với một người tự ti, khó thay đổi, hoài cổ như em thì có lẽ sự thất bại luôn là điều đáng sợ. Em bật cười trước ý nghĩ tình yêu nên cần được cấp giấy thông hành và văn bằng sở hữu để bảo đảm?

Dù sao thì chuyện giữa em và Nemo cũng vẫn chỉ là những điều vu vơ trong gió thoảng. Em cần phải kiên nhẫn, biết chờ đợi, tin tưởng và hy vọng vào lời mách bảo của trái tim. Có thể tình yêu sẽ đến với em từ một nơi nào đó khác Nemo.

Đêm nay em bỗng nhớ đến NYE (người-yêu-em) như đom đóm ngóng trời đêm để thắp nên những làn mưa sao sáng. Dẫu chưa được ở bên anh, chưa lời thề nguyện và em cũng không tin vào ngày định mệnh được gặp anh thì em vẫn sẽ tin có một tình yêu đích thực đang ở nơi nào đó đón chờ em bằng tất cả sự chân thành Lúc ấy em tin là con tim em biết phải làm gì.

Còn bây giờ thì NYE hãy cùng em lắng nghe tình khúc Awaken the music: There was always the voice of an angel in the sweet lullaby of my dream. Who would sing me a song made in heaven... You... became a part of me... - Một dòng thác yêu thương tuôn chảy mãi không ngừng. Để khát khao những ngày qua, để mơ ước về ngày mai, để yêu thương bây giờ...

Yêu thương! Yên Vũ, 15.3.09

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tháng tư…!

Cẩm chướng

Người đàn bà khóc