Cô gái và dòng sông

Ảnh: Internet

"Ta sẽ về thương lại nhánh sông xưa
Thăm lại bóng hình người năm năm cũ"
Không biết dòng sông có tự bao giờ ? Không biết tự bao giờ cô gái nhớ đến dòng sông. Mỗi lần đi ngang qua dòng sông ấy trong tim cô lại tràn về một nỗi niềm riêng thao thức.
Cô thích đứng đón những ngọn gió lành thổi qua lòng sông mát lạnh, những đợt sóng xôn xao xua đi cái tĩnh lặng, quạnh vắng trong tim. Nắng vẫn dịu vàng bên chiều nhạt để thao thức nhớ triền miên, lóng lánh giữa miền yêu.
Không biết dòng sông sẽ ra sao nếu không có gió, không có sóng, không có nắng, không có cả những nỗi nhớ vô cùng.s
Nỗi nhớ bắt đầu từ đâu ?
Ngày em gặp anh mùa thu xanh lắm, có bình yên, có êm đềm, có nắng mênh mang… Và em từng nghĩ về những cánh đồng chiều mùa thu rực vàng hương sắc.
Nỗi nhớ tuột mất rồi !
Dòng sông vẫn trôi đi, nỗi nhớ cũng qua rồi. Chiếc đồng hồ điểm 12 tiếng, thời gian trôi qua thật rồi, anh đã đi qua em rồi (Em hiểu rằng anh chưa bao giờ quay lại nhìn em, vì em đã dõi theo anh cho đến khi anh khuất xa tầm mắt). Những con đường, những dòng đời vẫn mải miết trôi chỉ còn chú thạch sùng ngày đêm tắc lưỡi tiếc nuối.
Cô gái lại ra đây, bên dòng sông đứng nhìn chiếc ca nô rẽ sóng với âm thanh động cơ rộn rã, những cánh lục bình xanh bị quăng ra xa hơn rồi cứ thế hút xa dần. Cuộc sống không bao giờ ngừng lại. Cơn mưa bất chợt ! Nỗi nhớ rơi xuống, trôi tuột đi theo những cánh bèo…
Cô gái tự hỏi dòng sông có bao giờ khóc ? Sẽ chẳng có câu trả lời đâu cô ơi. Mùa xuân đang về trên phố, cô biết dòng sông rồi sẽ vẫn buồn nhưng sẽ là một nỗi buồn khác.
Cô sẽ không nghĩ về nỗi cô đơn của riêng mình và niềm hạnh phúc của người khác nữa. Dù sao thì… cô vẫn tự hỏi nơi ấy : nắng có mênh mông và gió có bình yên ? Câu hỏi này cô trả lời được. Bất chợt cô cười khan, có lẽ cô chưa cô bao giờ yêu và được yêu để nhớ. Dòng sông ơi có biết yêu không ?
“Dòng sông trôi đi đâu đâu biết sông trôi về đâu ?
Dòng đời trôi đi đâu đâu biết ai người yêu mình ?
Dòng đời trôi đi đâu đâu biết ai người mình yêu ?”
Yên Vũ, 3.1.09

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Cẩm chướng

Tháng tư…!

Người đàn bà khóc

Tầm xuân