Tự tình

Ảnh: Internet

Một khoảng bình yên xanh góc phố quen
Thoảng hương sắc chiều thu trầm lạnh
Em khoác chiếc áo choàng hờ hững, mong manh
Dạo chơi trên tấm thảm ngọt mềm
Nhìn từ phía bên kia dòng sông dịu êm
Con nước cứ lặng lẽ buồn trôi mải miết
Người đi không về
Chỉ là cơn mê
Sao một chiếc lá nghiêng cũng giật mình thổn thức
Tha thiết đợi mong
Bóng em trượt dài góc phố
Hao gầy
Vòng dây hạnh phúc mỏng mảnh như sợi chỉ
Người đi không về
Chiều thẫn thờ buông những giọt sương buồn tái tê
Lời tình tự hôm xưa vọng về ám ảnh
“Đêm Sài Gòn lạnh…”
“…Hãy ngủ ngon trong vòng tay anh”
Lệ ướt mi
Thương chi
Nhớ chi
Người đi không về
Chiều lặng lẽ dìu em tìm mê ảo
Khoảng bình yên xanh tan vào đêm
Yên Vũ, 2008

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tự Khúc Mùa Thu

Tầm xuân

Dặn

Điều em muốn