The night ‘s Dialogue 413

Ảnh: Internet Cũng đã thật lâu rồi, cuộc sống vẫn trôi… mỗi người lại có những nỗi riêng mình - Anh sắp già rồi, cuộc sống với những tháng ngày chạy loăng quăng, với những lo toan. Không còn có thời gian để lãng mạn được nữa. Nhưng em thì khác. - Trong em, anh vẫn luôn là một người khó hiểu, hiểu người khác và rất lãng mạn. Còn em… - Có những thứ đã trôi qua từ rất lâu rồi, anh đã tự nghĩ về mình như những gì em nghĩ về anh Nhưng cuộc sống cứ cuốn anh đi… - Có những thứ đã đi qua trong suốt nhưng để lại trong ta nhiều khoảng trống. - Nếu không có những khoảng trống ấy thì cuộc đời sẽ bình dị, lặng lẽ biết mấy. - Nhưng em nghĩ, khi về già anh sẽ cảm ơn những khoảng trống ấy, vì nó chính là những ký ức đẹp đẽ nhất. - Những đổi thay, những ưu tư, những quẩn quanh của đời người… Đến tuổi anh rồi, em sẽ lờ mờ nhận ra. - Không cần phải đến tuổi của anh thì em cũng đã cảm nhận được… - Dường như em đang bi quan - Có lẽ… nhưng cũng không có gì. Chỉ là tự bản thân em mà...