Yêu thương mong manh

Ảnh: Internet

Gõ cửa trái tim anh giữa bộn bề xúc cảm
Trả hết yêu thương lần gặp sau cùng
Em câm lặng
Có gì đâu
Tình anh - những mảnh vỡ con tàu chìm dưới đại dương xưa ghép lại
Chưa ra khơi sóng đã đánh tan rồi
Biết là chia xa
Biết là đừng nhớ
Sao chẳng thể xa rời khoảnh khắc bên nhau
Ngắn ngủi lắm 
Nhưng thật nhiều hạnh phúc
Từng ánh mắt, từng nụ cười, từng lời nói, từng ()…
Em cứ ngỡ
Tất cả
Là yêu thương, là đắm say, là dịu dàng, là chân thật…
Đêm nay trên trời một vì sao rơi lạc
Mây có tìm về mảnh trăng xưa?
Em đã khóc!?
________________________

Tháng năm có bôi xóa được nỗi buồn?
Tháng năm… có làm lành những vết thương?
Tháng năm có làm dịu đi nhớ thương?
Em không tin tháng năm kỳ diệu thế!
Hôm nay mái tóc em dài hơn, xơ xác hơn với nỗi buồn nguyên thủy. Cái nỗi buồn mà người ta cho rằng ai cũng sẽ phải trải qua ít nhất một lần để thấy mình lớn hơn.
Người ta, rồi sẽ lao vào một cuộc sống mới, những cuộc tình mới, cả những yêu thương và ghen tuông… người ta sống như thế. Em cũng như thế!
Nhưng những mơ ước, những đợi mong đã xa rồi. Không còn nữa, chỉ một lần em muốn được hóa thân thành đóa hoa hồng trắng rạng rỡ niềm vui và hạnh phúc.
Tháng năm sẽ qua đi, qua đi…nhưng “nhân lão đa tình”. Tình yêu có còn ở lại và nồng thắm hơn?

Em chợt thấy buồn khi mình chưa bao giờ say.
Yên Vũ, 23/8/06

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tầm xuân

Mùa xuân-hạnh phúc-tình yêu

Dặn

Điều em muốn