Ảnh: Internet Ừ thì chắc chắn rồi, mình là một kẻ đại quê mùa Chỉ biết ăn trái cây, không uống rượu tây, không nhảy đầm khi đi bar, vũ trường. Chẳng biết chơi đàn, không cảm thụ được âm nhạc, ngay cả Karaoke cũng không biết hát. Không biết trang điểm, làm duyên, yêu kiều như một tiểu thư đài các Lúng túng trong những buổi tiệc tùng sang trọng, không mang dáng vẻ lịch lãm, cao sang của các quý cô, quý bà. Không biết làm thơ, hội hoạ, chơi hoa… ngay cả văn học tây, tầu, ta cũng lấy làm xa lạ Không biết giả lả, qua quýt với những thứ mình không thích, với những điều mình khó chịu. Bơ vơ giữa những ồn ào, đông đúc. Lạc lõng giữa những hào nhoáng, sang trọng Ngơ ngác giữa dòng đời cuộn chảy ngược xuôi với những nỗi đời… Ờ, chẳng dễ dàng mà hiểu được. Mình chẳng bao giờ có thể trở thành một người phụ nữ tài hoa, mĩ miều, học thức để có thể sánh vai chồng đi đàm đạo với đời. Viết vậy là bởi vì xem mấy bộ phim và cả ngoài đời nữa, người ta yêu cầu: - Con dâu tôi ph
Ngàn năm đợi rêu phong lời hứa cũ
Trả lờiXóaNợ ân tình vay, trả chốn phù du
Thôi từ tạ niềm thương mùa lỗi hẹn
Nhịp chân buồn vọng mãi giọt sầu thu ...
Ui ...đọc bài thơ của em rồi ngắm ảnh , thật buồn và đầy xúc cảm đó Linh Lan ơi .....
Dạ, chị buồn xíu thôi nha. Chứ không lại chẳng dám qua nhà em chơi nữa vì sợ lây buồn :D
XóaKhông có đâu ! Em càng buồn thì chị lại càng muốn qua thăm em và ước gì sẽ được chia sẻ với em đó Linh Lan à . Ngày thật vui nhé em gái của chị .
XóaHihi... vậy thì chị khổ với em rùi nha. Vì có gì buồn là em trút hết lên đây á. Và em luôn nhớ cái còm này của chị :D
XóaNgàn năm đợi rêu phong lời hứa cũ
Trả lờiXóaNợ ân tình vay, trả chốn phù du
Hai câu này cứ xoáy vào nỗi niềm sâu thẳm của mình, không hiểu vì sao...hehe
He he... tớ đoán, bạn vay nhiều rùi nên bây giờ sợ trả, đúng không?
XóaThành ra, cứ lỡm lờ không hiểu vì sao ấy mà.
Đã vay ắt sẽ trả, trả rồi lại phải vay...hehe
XóaCó khi nào bạn Huân cho vay đi, rồi đi đòi... có phải vui không. He he
XóaỪ...hén...hehe
XóaHe he... nhớ làm luôn đi nhé bạn. :D
XóaBụi tàn tro một ngày quá vãng
Trả lờiXóaNém hoang liêu vào ngóc ngách tâm hồn
Tạ từ bước trong chiều thu lãng đãng
Em quay về tịch lặng bóng vô ngôn...
Chúc bạn hiền đón ngày mới an lành !
Cảm ơn bạn. Em trở về thương lại chính em thôi. Hẳn là buồn, hoang liêu lắm nhưng an toàn trong cái vỏ ốc ấy. Không phải đau đớn, hoang mang nhiều.
XóaChúc bạn lại một cuối tuần thật vui
Tạ từ: Cáo từ và cảm tạ
Trả lờiXóaTừ tạ: Cảm tạ và từ biệt
Chú phải nhờ học giả Đào Duy Anh giảng cho Tạ từ và Từ tạ.
Cáo từ thì có thể gặp lại …còn từ biệt thì coi như một đi không quay về. Cái tựa đề rất sát hợp với nội dung bài thơ, và người thơ cũng là nhà ngôn ngữ.
Với cái sự tình:
Ngàn năm đợi rêu phong lời hứa cũ
Nợ ân tình vay, trả chốn phù du
Thì từ tạ- từ biệt là phải lắm, cho dù có phải tiếc nuối…
Cháu cảm ơn chú Bu nhiều. Lời nhận xét của chú khiến cho cháu mở rộng tầm mắt về ngôn ngữ và cách sử dụng từ ngữ sao cho phù hợp và sâu sát.
XóaVâng ạ cuộc chia ly mang sắc màu từ biệt nào cũng khiến cho con người ta có nhiều điều tiếc nuối. Nhưng nhiều khi đó là sự cần thiết để có một khởi đầu mới tốt đẹp hơn chăng?