Xúc cảm


Ảnh: Internet
Chẳng thể thức tỉnh để thấy con đường rộng dài phía trước. Mùa xuân, những sắc màu tươi non gợi nhớ về những giấc mơ ngày thơ dại. Giấc mơ sẽ không còn nguyên vẹn như ngày xưa, có anh và ánh sáng lấp lánh chiếu sáng cuộc đời em bằng những sắc màu của hạnh phúc và niềm hy vọng. Con đường trở nên quá dài, năm tháng trở nên xa xôi và em trở nên lặng lẽ...
Giữa những gì tưởng chừng như bình yên ấy, lặng lẽ ấy vẫn xao động những cơn sóng ngầm. Những con sóng ngày đêm biết khóc, biết cười, biết cả nỗi cô đơn và những khát khao.
Điều em cần suy cho cùng rất đơn giản: Một dáng vẻ bình dị, một suy nghĩ giản đơn và một trái tim nhiệt thành Em đã gặp, đã cảm nhận và hiểu được rằng những điều như thế rất khó tồn tại. Vì thế, mùa xuân vẫn sẽ đi qua, bình nguyên xanh chỉ là một giấc mơ rất nhỏ mà ai đó không cần phải nghĩ tới. (Hồi nhỏ, em rất thích xem bộ phim ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên nên mới có một giấc mơ như thế)
Em cũng nhận ra rằng chưa một ai thực sự dành cho mình những tình cảm chân thật. Nên sẽ không đợi chờ và cũng không cố gắng tìm kiếm... Mọi thứ sẽ vẫn đến và đi tuần tự, nhạt tênh mà thôi. Nhưng mà... vẫn cứ tham lam cho rằng một ngày nào đó sẽ đổi tên NYE bằng một cái tên khác. Vì NYE - Không là ai - sẽ không thể chuyện trò cùng em, cãi nhau với em, an ủi em và cho em một bờ vai để dựa vào... như thế sẽ thật bất công với em.
Yên Vũ, 12.08.2012

Nhận xét

Bài viết nhiều lượt xem

Tự Khúc Mùa Thu

The night ‘s Dialogue 413

chùm hoa tím ngắt

Em về gom lại ngày xưa

Điều em muốn