Những sắc hoa vô ưu

Gom cả trăm mùa nhớ Hoa nở đến vô cùng Vẹn nguyên từ muôn thuở Tươi sắc màu vô ưu
Những cơn gió bay ngang khoảng trời bình yên Toả cánh mai lả lơi níu ngày xuân sắc Hạ chấp chới tìm vào khu vườn của anh Nơi ríu rít niềm yêu ngạt ngào hương hoa Mùa đến cùng anh êm đềm gieo hạt nhớ Trên mầm tương tư khoe sắc màu non tơ Để một sớm mai yêu thương kia lớn dậy Trong trái tim em khu vườn anh mãi xanh